Translate

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

cuối chân trời sao và biển hôn nhau

* Nguyên tác: Hiền Vi
* Ứng tác: Trương Phú




Nói thêm: Viết blog, đa phần là tâm sự; mà blog nầy lại "khô khan" quá. Nhân vào hội Vườn ươm thơ trẻ, có họa vài bài... cho đời thêm vui!

Bài thơ ứng tác sau đã đăng trên forum clbvb
http://caulacbovb.com/forum/viewtopic.php?f=49&t=9464#p59675
hôm nay xuất bản ở đây để gọi là dịu mát blog...


Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em
Vâng anh hiểu ngoài khơi xa tràn gió
Đưa sóng về là đẩy sóng xa hơn

Không có nghĩa mỗi con tàu đêm đêm
Khắc khoải bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm bao la giữa không gian màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu

Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng lại về mỏi mòn và nặng nhọc
Thở bên bờ giấc ngủ vô tâm

Hoàng hôn hỏi sao bờ mắt quầng thâm
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu du mãi để hàng dương khô nắng
Sóng có bao giờ yên lặng với bờ đâu

Đại dương xa sóng thủ thỉ rất nhiều
Sao nhấp nháy tự ban chiều chờ đợi
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
“Yêu rất nhiều” là cho cả bờ đâu.

Hiền Vi


Không có nghĩa mỗi lần nghe gió dịu
Là mơ màng vuốt tóc cánh rừng thông
Vâng em hiểu ngoài xa tràn gió lộng
Nhẹ thổi về là cuồng vũ nơi nao

Không có nghĩa mỗi con tàu đêm đêm
Lạc lõng bởi muôn vì sao nhấp nháy
Thăm thẳm bao la giữa không gian màu mực
Biết đến đâu nếu chẳng có đích về

Cuối chân trời sao và biển hôn nhau 
Đất cay đắng cúi đầu không dám khóc
Mai cơn gió lặng thinh và uể oải
Đong đưa cành lá rời rạc vô tâm

Hoàng hôn xuống trên đất đai xơ xác
Xưa trời thề vĩnh viễn với cây xanh 
Mưa biền biệt để hàng dương khô ngắt
Gió có bao giờ yên lặng với đất đâu

Trời thăm thẳm gió thủ thỉ rất nhiều
Biển rì rầm tự ban chiều chờ đợi
Không có nghĩa mỗi lần nghe gió hát
“Yêu rất nhiều” là cho cả đất đâu.

Trương Phú



-------------
Xem trực tiếp toàn bộ blog Chuyện Linh Tinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trực tuyến

Mục lục Toàn bộ (theo thứ tự thời gian)

Trực tuyến